Print (Ctrl+P)

Các ca khúc về người giáo viên nhân dân

20/11 nhớ về thầy cô, chúng ta nhớ đến những kỉ niệm của ngày đầu tiên cắp sách tới trường. Đó là kỉ niệm không thể nào quên của ngày đầu tiên ta rời xa vòng tay cha mẹ và đón nhận những tình cảm dạt dào yêu thương của cô


20/11 nhớ về thầy cô, chúng ta nhớ đến những kỉ niệm của ngày đầu tiên cắp sách tới trường. Đó là kỉ niệm không thể nào quên của ngày đầu tiên ta rời xa vòng tay cha mẹ và đón nhận những tình cảm dạt dào yêu thương của cô thầy: “Mẹ tôi âu yếm nắm tay tôi dẫn đi trên con đường làng dài và hẹp. Con đường này tôi đã quen đi lại lắm lần, nhưng lần này tự nhiên tôi thấy lạ. Cảnh vật chung quanh tôi đều thay đổi, vì chính lòng tôi đang có sự thay đổi lớn: Hôm nay tôi đi học” - giống như nhà văn Thanh Tịnh đã miêu tả.

 Là những người học trò, món quà dâng tặng thầy cô trong ngày 20/11 không phải là những bó hoa hay những tặng vật về vật chất mà chính là sự thành đạt của học trò. Những bông hoa tươi có thể tỏa hương thơm ngát nhưng nó không thơm bằng hoa điểm mười. Không có lời ca nào hay bằng sự thành công mà người học trò kính dâng lên thầy. Đó mới là điều những người làm nghề “chở đò” mới cảm thấy hạnh phúc. Thầy đã đưa em đến bến bờ tri thức mới. Thành công của em hôm nay luôn có bóng dáng thầy. Thành công hôm của chúng em chính là thước đo về sự thành đạt của người thầy.
Sở GDĐT
Văn phòng